Trắc nghiệm Ai đã đặt tên cho dòng sông? - Kết nối tri thức - Đề 10 bao gồm nhiều câu hỏi hay, bám sát chương trình. Cùng làm bài tập trắc nghiệm ngay.
Câu 1: Trong tùy bút “Ai đã đặt tên cho dòng sông?”, Hoàng Phủ Ngọc Tường đã tiếp cận sông Hương từ góc độ nào đặc biệt, tạo nên sự độc đáo cho tác phẩm?
- A. Chỉ tập trung vào vẻ đẹp trữ tình, lãng mạn của sông Hương.
- B. Chỉ khảo sát sông Hương như một đối tượng địa lý tự nhiên.
- C. Chỉ nhìn nhận sông Hương qua các sự kiện lịch sử nổi bật.
- D. Kết hợp nhiều góc độ: lịch sử, địa lý, văn hóa, nghệ thuật để khám phá sông Hương.
Câu 2: Hình ảnh “dòng sông mềm như tấm lụa” thường được dùng để tả sông Hương, nhưng Hoàng Phủ Ngọc Tường còn phát hiện ra vẻ đẹp nào khác của sông Hương ở vùng thượng nguồn?
- A. Vẻ đẹp dịu dàng, êm đềm trôi chảy giữa đồng bằng.
- B. Vẻ đẹp hùng vĩ, oai nghiêm như một dòng thác lớn.
- C. Vẻ đẹp hoang dại, mãnh liệt của bản trường ca rừng già.
- D. Vẻ đẹp trầm mặc, cổ kính gắn liền với lăng tẩm, đền đài.
Câu 3: Trong tác phẩm, sông Hương được nhân hóa và so sánh với nhiều hình ảnh khác nhau. Phép nhân hóa và so sánh này có tác dụng gì trong việc thể hiện vẻ đẹp của dòng sông?
- A. Làm cho ngôn ngữ trở nên phức tạp và khó hiểu hơn.
- B. Làm sông Hương trở nên sống động, gợi cảm, đa dạng và dễ cảm nhận.
- C. Che giấu vẻ đẹp thực sự của sông Hương bằng những hình ảnh ảo.
- D. Giảm bớt tính trữ tình và tăng tính khoa học cho bài tùy bút.
Câu 4: Hoàng Phủ Ngọc Tường viết: “Sông Hương đã sống những thế kỷ quang vinh với nhiệm vụ lịch sử của nó”. “Nhiệm vụ lịch sử” mà tác giả muốn nói đến ở đây là gì?
- A. Chứng kiến và tham gia vào các giai đoạn lịch sử quan trọng của dân tộc, của Huế.
- B. Cung cấp nguồn nước và phù sa cho nông nghiệp.
- C. Là tuyến đường giao thông thủy huyết mạch.
- D. Là nguồn cảm hứng cho các tác phẩm văn học nghệ thuật.
Câu 5: Trong bài tùy bút, tác giả có nhắc đến “những người con gái Huế nội thành”. Hình ảnh này liên hệ với sông Hương như thế nào?
- A. Không có mối liên hệ nào, đây chỉ là chi tiết ngẫu nhiên.
- B. Con gái Huế là những người thường tắm trên sông Hương.
- C. Tượng trưng cho vẻ đẹp dịu dàng, kín đáo, sâu lắng và chung thủy của sông Hương, của Huế.
- D. Con gái Huế là nguồn gốc của tên gọi sông Hương.
Câu 6: Tác giả Hoàng Phủ Ngọc Tường đã sử dụng kiến thức về lĩnh vực nào để làm phong phú thêm cách cảm nhận và miêu tả về sông Hương?
- A. Chỉ kiến thức về văn học dân gian.
- B. Chủ yếu kiến thức về sinh học và môi trường.
- C. Chỉ sử dụng kiến thức về hội họa và âm nhạc.
- D. Tổng hợp kiến thức về lịch sử, địa lý, văn hóa, âm nhạc, hội họa….
Câu 7: Câu văn “Ai đã đặt tên cho dòng sông?” vừa là nhan đề, vừa được lặp lại nhiều lần trong bài. Câu hỏi này có ý nghĩa gì đặc biệt trong tác phẩm?
- A. Chỉ là một câu hỏi tu từ không có ý nghĩa sâu xa.
- B. Gợi sự tò mò, khám phá về nguồn gốc tên gọi và vẻ đẹp sông Hương, thể hiện lòng biết ơn.
- C. Thể hiện sự nghi ngờ về nguồn gốc tên gọi của sông Hương.
- D. Câu hỏi mang tính chất thách đố độc giả tìm ra câu trả lời.
Câu 8: Trong đoạn văn tả sông Hương khi chảy qua Huế, tác giả viết: “Từ đây, như đã tìm đúng đường đi của nó, sông Hương mềm hẳn đi, như một tiếng “vâng” không nói ra của tình yêu”. Nhận xét nào đúng nhất về cảm xúc của tác giả trong câu văn này?
- A. Thờ ơ, khách quan khi miêu tả sông Hương.
- B. Ngạc nhiên, bất ngờ trước sự thay đổi của dòng sông.
- C. Yêu mến, trân trọng vẻ đẹp dịu dàng, quyến rũ của sông Hương.
- D. Buồn bã, tiếc nuối vì sông Hương không còn giữ vẻ hoang dại.
Câu 9: Tác giả đã sử dụng những hình thức nghệ thuật nào để thể hiện tình yêu và niềm tự hào về sông Hương, về Huế?
- A. Sử dụng ngôn ngữ khô khan, khách quan, mang tính thống kê.
- B. Chủ yếu sử dụng các biện pháp nghị luận sắc bén.
- C. Tập trung miêu tả chi tiết lịch sử một cách tỉ mỉ.
- D. Sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, chất thơ, giọng văn trữ tình, say mê.
Câu 10: “Sông Hương quả thật là Kiều, rất Kiều”. So sánh sông Hương với nhân vật Kiều trong “Truyện Kiều” của Nguyễn Du gợi cho người đọc cảm nhận gì?
- A. Chỉ đơn thuần so sánh vẻ đẹp ngoại hình của sông Hương và Kiều.
- B. Gợi liên tưởng đến vẻ đẹp tài hoa, phẩm chất và cả số phận của sông Hương như Kiều.
- C. Làm giảm đi vẻ đẹp tự nhiên của sông Hương khi gán cho yếu tố văn học.
- D. So sánh này không có ý nghĩa gì đặc biệt, chỉ là một liên tưởng ngẫu nhiên.
Câu 11: Đoạn văn nào trong tác phẩm thể hiện rõ nhất sự hòa quyện giữa vẻ đẹp thiên nhiên của sông Hương và đời sống văn hóa tinh thần của người Huế?
- A. Đoạn tả sông Hương ở thượng nguồn, khi còn hoang dại.
- B. Đoạn mở đầu tác phẩm, giới thiệu về vị trí địa lý của sông Hương.
- C. Đoạn tả sông Hương chảy chậm, qua các làng mạc và âm nhạc cổ điển Huế.
- D. Đoạn kết bài, thể hiện tình cảm của tác giả với sông Hương.
Câu 12: Trong tác phẩm, hình ảnh sông Hương được miêu tả ở những không gian và thời gian nào?
- A. Chỉ miêu tả sông Hương trong không gian thành phố Huế hiện tại.
- B. Chỉ tập trung vào miêu tả sông Hương vào ban ngày.
- C. Chỉ miêu tả sông Hương trong mùa nước cạn.
- D. Miêu tả sông Hương ở nhiều không gian (thượng nguồn, ngoại vi, nội thành) và thời gian (hiện tại, quá khứ lịch sử).
Câu 13: Nếu “Ai đã đặt tên cho dòng sông?” được xem là một bản “trường ca” về sông Hương, thì “trường ca” ở đây nên được hiểu theo nghĩa nào?
- A. Một tác phẩm văn học có dung lượng lớn, dài về số trang.
- B. Một tác phẩm ngợi ca vẻ đẹp một cách toàn diện, sâu sắc, trang trọng như một bài ca lớn.
- C. Một tác phẩm kể về lịch sử hình thành và phát triển của một dòng sông.
- D. Một tác phẩm sử dụng nhiều biện pháp tu từ phóng đại, cường điệu.
Câu 14: Trong tác phẩm, tác giả có nhắc đến “mối quan hệ giữa sông Hương và con người Huế là mối quan hệ tình nhân”. Cách ví von này thể hiện điều gì?
- A. Chỉ thể hiện sự lãng mạn hóa mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên.
- B. Thể hiện sự lệ thuộc của con người Huế vào sông Hương.
- C. Thể hiện sự gắn bó sâu sắc, thấu hiểu, yêu thương và trân trọng giữa sông Hương và người Huế.
- D. Cho thấy sông Hương là yếu tố quyết định đến đời sống của người Huế.
Câu 15: Phong cách tùy bút của Hoàng Phủ Ngọc Tường có đặc điểm nổi bật nào thể hiện rõ nhất trong “Ai đã đặt tên cho dòng sông?”
- A. Sự kết hợp hài hòa giữa chất trí tuệ, suy tư sâu lắng và cảm xúc trữ tình nồng nàn.
- B. Giọng văn trần thuật khách quan, trung tính, ít biểu lộ cảm xúc cá nhân.
- C. Sử dụng nhiều từ ngữ Hán Việt, tạo nên giọng điệu trang trọng, cổ kính.
- D. Cấu trúc tác phẩm chặt chẽ, mạch lạc theo lối nghị luận logic.
Câu 16: Trong tác phẩm, tác giả đã sử dụng những giác quan nào để cảm nhận và miêu tả vẻ đẹp của sông Hương?
- A. Chủ yếu sử dụng thị giác để miêu tả vẻ đẹp sông Hương.
- B. Chỉ sử dụng thị giác và thính giác.
- C. Chủ yếu dựa vào xúc giác và khứu giác.
- D. Sử dụng đa dạng các giác quan: thị giác, thính giác, xúc giác, khứu giác.
Câu 17: Hình ảnh “ánh điện tím” của Huế về đêm được tác giả nhắc đến trong tác phẩm gợi liên tưởng đến điều gì về sông Hương?
- A. Vẻ đẹp hiện đại, sôi động của thành phố Huế về đêm.
- B. Vẻ đẹp huyền ảo, mơ màng, trầm tư, kín đáo của Huế và sông Hương về đêm.
- C. Sự đối lập giữa ánh sáng và bóng tối trên sông Hương.
- D. Không có ý nghĩa đặc biệt, chỉ là một chi tiết tả thực.
Câu 18: “Trước khi về đến thành phố, ở ngoại vi thành phố, sông Hương đã đổi dòng một cách liên tục, vòng giữa những khúc quanh đột ngột, uốn mình theo những đường cong thật mềm”. Đoạn văn này thể hiện đặc điểm gì trong hành trình của sông Hương?
- A. Sông Hương chảy thẳng tắp, không có khúc quanh.
- B. Sông Hương bị các yếu tố địa lý bên ngoài tác động làm đổi dòng.
- C. Sông Hương chủ động đổi dòng, uốn lượn để tìm đường về với Huế.
- D. Sông Hương chảy chậm lại và mất đi sự mạnh mẽ vốn có.
Câu 19: Tác phẩm “Ai đã đặt tên cho dòng sông?” thuộc thể loại tùy bút. Đặc trưng cơ bản của thể loại tùy bút được thể hiện trong tác phẩm này là gì?
- A. Tính trữ tình, nghị luận, tự do thể hiện cái tôi và cảm xúc của tác giả, ngôn ngữ giàu hình ảnh.
- B. Tính khách quan, phi hư cấu, tập trung miêu tả sự kiện và nhân vật có thật.
- C. Cốt truyện hấp dẫn, nhân vật được xây dựng điển hình, có xung đột kịch tính.
- D. Kết cấu chặt chẽ, logic, lập luận sắc bén, mang tính thuyết phục cao.
Câu 20: “Có một dòng sông như thế chảy qua thành phố của tôi…”. Từ “của tôi” trong câu văn thể hiện điều gì?
- A. Tính khách quan, trung lập của người viết.
- B. Sự gắn bó thân thiết, tình cảm yêu mến, tự hào của tác giả với sông Hương và Huế.
- C. Ý muốn khẳng định quyền sở hữu cá nhân đối với dòng sông.
- D. Thái độ trân trọng, kính cẩn đối với vẻ đẹp thiên nhiên.
Câu 21: Trong tác phẩm, sông Hương được nhìn nhận như một thực thể có đời sống tâm hồn và tính cách riêng. Hãy chọn một tính cách tiêu biểu mà tác giả đã gán cho sông Hương.
- A. Mạnh mẽ, quyết liệt và luôn thay đổi.
- B. Lạnh lùng, thờ ơ và bí ẩn.
- C. Dịu dàng, nữ tính, kín đáo và thủy chung.
- D. Hào phóng, rộng lượng và bao dung.
Câu 22: “Nếu chỉ mải mê nhìn ngắm khuôn mặt kinh thành của nó, người ta sẽ quên mất một điều gì đó rất cần thiết, đó là bản chất tự nhiên của sông Hương”. “Bản chất tự nhiên” của sông Hương mà tác giả muốn nhấn mạnh là gì?
- A. Vẻ đẹp mềm mại, dịu dàng khi chảy qua thành phố Huế.
- B. Vai trò lịch sử và văn hóa gắn liền với kinh thành Huế.
- C. Khả năng nuôi dưỡng và cung cấp nguồn sống cho con người.
- D. Vẻ đẹp hoang dại, mạnh mẽ và đầy cá tính ở vùng thượng nguồn.
Câu 23: Trong tác phẩm, tác giả có nhắc đến “giấc mơ dài của sông Hương”. “Giấc mơ dài” này có thể được hiểu là gì?
- A. Mong ước được chảy ra biển lớn và hòa vào đại dương.
- B. Khát vọng được con người yêu mến và ca ngợi.
- C. Dòng chảy lịch sử, văn hóa, những trải nghiệm và biến đổi của sông Hương qua thời gian.
- D. Nỗi buồn và sự cô đơn của sông Hương khi phải chảy một mình.
Câu 24: “Nhưng ở đây, chính là trong lòng thành phố này, dưới chân núi Kim Phụng, sông Hương đã đổi dòng một lần nữa, rẽ ngoặt sang hướng chính bắc, ôm lấy chân đồi Thiên Mụ rồi xuôi dần về Huế”. Chi tiết “rẽ ngoặt sang hướng chính bắc” thể hiện điều gì?
- A. Sự ngẫu nhiên trong dòng chảy của sông Hương.
- B. Sự chủ động thay đổi hướng chảy của sông Hương để ôm lấy Huế.
- C. Ảnh hưởng của địa hình khiến sông Hương phải đổi hướng.
- D. Sự phân chia dòng chảy của sông Hương thành nhiều nhánh.
Câu 25: “Có lẽ chính vì thế mà người Huế xưa đã đặt tên cho dòng sông một cái tên rất nên thơ: Hương Giang”. Theo tác giả, yếu tố nào đã khiến người Huế đặt tên sông là “Hương Giang”?
- A. Do sông Hương chảy qua nhiều vườn hoa thơm ngát.
- B. Do nước sông Hương có màu xanh lục bảo đặc trưng.
- C. Do trên sông Hương có nhiều loài hoa quý hiếm sinh sống.
- D. Do vẻ đẹp nên thơ, trữ tình và hương thơm đặc biệt của dòng sông trong cảm nhận người Huế.
Câu 26: Trong lời kết của tác phẩm, tác giả khẳng định “... hình như chỉ có mình nó là người con gái dịu dàng và chung thủy của đất nước”. Câu văn này thể hiện tình cảm gì của tác giả đối với sông Hương?
- A. Tình yêu sâu sắc, sự trân trọng và niềm tự hào về vẻ đẹp độc đáo của sông Hương.
- B. Sự so sánh, đối chiếu sông Hương với các dòng sông khác trên đất nước.
- C. Mong muốn sông Hương được mọi người biết đến và yêu mến hơn.
- D. Sự lo lắng về tương lai của sông Hương trước những biến đổi của thời gian.
Câu 27: Xét về bố cục, bài tùy bút “Ai đã đặt tên cho dòng sông?” có thể chia thành mấy phần chính?
- A. 2 phần
- B. 3 phần
- C. 4 phần
- D. 5 phần
Câu 28: Trong tác phẩm, tác giả đã sử dụng những loại hình liên tưởng và so sánh nào để làm nổi bật vẻ đẹp của sông Hương?
- A. Chủ yếu so sánh sông Hương với các loài hoa và cây cỏ.
- B. Chỉ sử dụng so sánh trực tiếp, ít dùng liên tưởng.
- C. Chỉ liên tưởng đến các yếu tố lịch sử, không có so sánh.
- D. Đa dạng: so sánh với con người, sự vật, liên tưởng đến văn hóa, lịch sử, âm nhạc.
Câu 29: Nếu phải tóm tắt chủ đề chính của tùy bút “Ai đã đặt tên cho dòng sông?” trong một câu, bạn sẽ chọn câu nào?
- A. Miêu tả chi tiết về địa lý và lịch sử hình thành sông Hương.
- B. Phân tích những khó khăn và thách thức trong việc bảo vệ sông Hương.
- C. Ca ngợi vẻ đẹp đa dạng, độc đáo của sông Hương và thể hiện tình yêu sâu sắc với Huế.
- D. Kể lại những kỷ niệm và trải nghiệm cá nhân của tác giả bên dòng sông Hương.
Câu 30: Trong tác phẩm, tác giả Hoàng Phủ Ngọc Tường muốn gửi gắm thông điệp gì đến người đọc?
- A. Cần phải bảo vệ môi trường sinh thái của các dòng sông.
- B. Lịch sử và văn hóa có vai trò quan trọng trong việc định hình bản sắc dân tộc.
- C. Mỗi người cần có ý thức tìm hiểu về nguồn gốc tên gọi của các địa danh.
- D. Tình yêu quê hương đất nước được thể hiện qua tình yêu và sự trân trọng vẻ đẹp của thiên nhiên, văn hóa, lịch sử.