Trắc nghiệm Một chuyện đùa nho nhỏ - Kết nối tri thức - Đề 02 bao gồm nhiều câu hỏi hay, bám sát chương trình. Cùng làm bài tập trắc nghiệm ngay.
Câu 1: Đoạn mở đầu truyện
- A. Sự ấm cúng, quây quần bên bếp lửa.
- B. Sự hồi hộp, phấn khích pha lẫn chút sợ hãi trước thử thách.
- C. Không khí tĩnh lặng, trầm buồn của buổi chiều tàn.
- D. Cảm giác lãng mạn, bay bổng của một câu chuyện tình yêu.
Câu 2: Phân tích hành động của nhân vật "tôi" khi thì thầm câu "Na-đi-a, anh yêu em!" trong lúc trượt tuyết. Điều này chủ yếu thể hiện khía cạnh nào trong tính cách của "tôi" ở thời điểm đó?
- A. Sự chân thành, dũng cảm bày tỏ tình cảm thật.
- B. Sự lãng mạn, muốn tạo ra một khoảnh khắc đáng nhớ.
- C. Sự tinh nghịch, muốn đùa giỡn và thử nghiệm cảm xúc của người khác.
- D. Sự lo lắng, muốn an ủi Na-đi-a vượt qua nỗi sợ.
Câu 3: Chi tiết Na-đi-a "không muốn tin rằng gió đã nói điều ấy" sau lần trượt tuyết đầu tiên cho thấy điều gì về tâm trạng và mong muốn thầm kín của cô gái?
- A. Nàng khao khát lời nói đó là thật và đến từ nhân vật "tôi".
- B. Nàng sợ hãi tiếng gió và muốn trốn tránh thực tại.
- C. Nàng nghi ngờ khả năng nghe của mình trong lúc hoảng sợ.
- D. Nàng tức giận vì bị nhân vật "tôi" lừa dối.
Câu 4: Việc nhân vật "tôi" lặp đi lặp lại "chuyện đùa nho nhỏ" trong nhiều ngày sau đó, bất chấp sự băn khoăn của Na-đi-a, bộc lộ điều gì về sự phức tạp trong động cơ của "tôi"?
- A. Anh muốn giúp Na-đi-a làm quen với trò trượt tuyết.
- B. Anh tìm kiếm sự đồng cảm và chia sẻ nỗi sợ với Na-đi-a.
- C. Anh muốn kéo dài khoảnh khắc lãng mạn và hồi hộp.
- D. Anh say mê với cảm giác được nắm giữ và điều khiển một phần cảm xúc của Na-đi-a.
Câu 5: Hình ảnh "hàng rào cao có đinh nhọn" ở cuối truyện, ngăn cách nhân vật "tôi" và ngôi nhà của Na-đi-a, có thể được hiểu như một biểu tượng cho điều gì?
- A. Sự giàu có và địa vị xã hội của gia đình Na-đi-a.
- B. Khoảng cách và sự chia lìa không thể vượt qua giữa hai người sau này.
- C. Biện pháp an ninh để bảo vệ Na-đi-a khỏi nguy hiểm.
- D. Sự cấm đoán của gia đình Na-đi-a đối với mối quan hệ này.
Câu 6: Khi Na-đi-a rời đi và kết hôn, nhân vật "tôi" cảm thấy "buồn và thấy chuyện đùa đã thành thừa". Tâm trạng này cho thấy sự thay đổi nào trong nhận thức của "tôi" về hành động của mình?
- A. Anh nhận ra mình đã bỏ lỡ cơ hội bày tỏ tình cảm thật.
- B. Anh tiếc nuối vì không còn ai để thực hiện "chuyện đùa" nữa.
- C. Anh đối diện với sự trống rỗng và vô nghĩa khi "chuyện đùa" kết thúc.
- D. Anh vui mừng vì Na-đi-a đã tìm được hạnh phúc.
Câu 7: Phân tích ý nghĩa của việc Sê-khốp đặt tên truyện là "Một chuyện đùa nho nhỏ". Tên truyện này có hoàn toàn phản ánh bản chất câu chuyện không?
- A. Có, vì hành động của "tôi" chỉ là một trò đùa vô hại và không gây hậu quả gì.
- B. Có, vì câu chuyện chỉ xoay quanh một khoảnh khắc vui chơi giải trí đơn giản.
- C. Không, vì nó là một câu chuyện tình yêu lãng mạn và sâu sắc.
- D. Không, vì "chuyện đùa" tưởng chừng nhỏ lại bộc lộ sự phức tạp tâm lý và có ảnh hưởng lâu dài đến cả hai nhân vật.
Câu 8: Kỹ thuật trần thuật theo ngôi thứ nhất ("tôi") trong truyện "Một chuyện đùa nho nhỏ" mang lại hiệu quả nghệ thuật nào rõ rệt nhất?
- A. Giúp người đọc tiếp cận trực tiếp suy nghĩ, cảm xúc và động cơ phức tạp của nhân vật "tôi".
- B. Tạo ra cái nhìn khách quan, toàn diện về sự việc và các nhân vật.
- C. Làm tăng tính bí ẩn, khó đoán về diễn biến câu chuyện.
- D. Khiến câu chuyện trở nên dễ hiểu và đơn giản hơn.
Câu 9: Dựa vào diễn biến tâm trạng của Na-đi-a, em hãy cho biết "chuyện đùa" của nhân vật "tôi" đã tác động đến cô gái như thế nào?
- A. Khiến nàng sợ hãi và không còn dám trượt tuyết nữa.
- B. Gieo vào lòng nàng sự băn khoăn, hi vọng và cả nỗi ám ảnh về lời nói đó.
- C. Làm nàng tức giận và tránh mặt nhân vật "tôi".
- D. Giúp nàng nhận ra tình cảm thật của mình dành cho "tôi".
Câu 10: Đoạn kết truyện, khi nhân vật "tôi" hồi tưởng về Na-đi-a và "chuyện đùa", thể hiện chủ đề gì sâu sắc mà tác giả muốn gửi gắm?
- A. Tình yêu tuổi trẻ thường lãng mạn và đầy kỷ niệm đẹp.
- B. Con người luôn tìm kiếm những trò giải trí mới lạ trong cuộc sống.
- C. Hạnh phúc thực sự chỉ đến khi con người tìm được bến đỗ bình yên.
- D. Sự phức tạp, khó hiểu của tâm lý con người và hậu quả của những hành động tưởng chừng vô hại.
Câu 11: So sánh cảm giác của nhân vật "tôi" khi trượt tuyết cùng Na-đi-a và cảm giác của anh ta nhiều năm sau khi nhớ lại. Sự đối lập này nói lên điều gì?
- A. Sự khác biệt giữa khoảnh khắc hồi hộp, say mê nhất thời và nỗi trống rỗng, băn khoăn khi nhìn lại quá khứ.
- B. Anh ta đã trưởng thành và không còn hứng thú với những trò đùa cũ.
- C. Anh ta nhận ra mình đã yêu Na-đi-a tha thiết.
- D. Anh ta cảm thấy hối hận vì đã không tiếp tục mối quan hệ với Na-đi-a.
Câu 12: Chi tiết Na-đi-a vẫn giữ "chiếc quạt nhỏ" và "chiếc găng tay" nhiều năm sau đó, dù đã kết hôn, có ý nghĩa gì trong việc khắc họa tâm lý nhân vật này?
- A. Nàng là người ngăn nắp và giữ gìn đồ đạc cẩn thận.
- B. Nàng là người giàu có và không thiếu thốn vật chất.
- C. Nàng vẫn còn giữ lại chút kỷ niệm, chút băn khoăn về "chuyện đùa" năm xưa.
- D. Nàng muốn chứng minh cho nhân vật "tôi" thấy nàng đã quên hẳn chuyện cũ.
Câu 13: Khi nhân vật "tôi" tự hỏi mình "Tại sao hồi ấy tôi lại nói câu ấy ra? Để làm gì?", câu hỏi này cho thấy điều gì về tình trạng tâm lý của anh ta ở thời điểm hiện tại?
- A. Anh ta đang tìm cách biện minh cho hành động của mình.
- B. Anh ta muốn tìm lại cảm giác hồi hộp năm xưa.
- C. Anh ta đang lên kế hoạch để gặp lại Na-đi-a.
- D. Anh ta đang băn khoăn, day dứt và không hiểu rõ động cơ thực sự của chính mình trong quá khứ.
Câu 14: Phân tích vai trò của yếu tố "gió" trong "chuyện đùa" của nhân vật "tôi". Gió được sử dụng như một công cụ để làm gì?
- A. Làm tăng tốc độ khi trượt tuyết, tăng cảm giác mạnh.
- B. Che đậy, ngụy trang cho lời nói của nhân vật "tôi", tạo cớ để lặp lại và gây băn khoăn cho Na-đi-a.
- C. Biểu tượng cho sự thay đổi, vô thường của cuộc sống.
- D. Tạo ra âm thanh nền cho cảnh trượt tuyết thêm sinh động.
Câu 15: Truyện ngắn "Một chuyện đùa nho nhỏ" thể hiện đặc trưng nào trong phong cách sáng tác của Sê-khốp?
- A. Tập trung khắc họa tâm lý nhân vật qua những chi tiết, sự kiện tưởng chừng bình dị.
- B. Sử dụng nhiều yếu tố kỳ ảo, hoang đường.
- C. Xây dựng cốt truyện phức tạp, nhiều nút thắt mở.
- D. Miêu tả thiên nhiên hùng vĩ, tráng lệ.
Câu 16: Cảm giác "ghê sợ, rợn người" của Na-đi-a khi đứng trên đỉnh đồi chuẩn bị trượt tuyết có thể được liên hệ, phân tích với điều gì khác trong câu chuyện?
- A. Nỗi sợ hãi trước cuộc sống hôn nhân sau này.
- B. Sự lo lắng về sức khỏe của bản thân.
- C. Sự e ngại, băn khoăn của nàng trước những cảm xúc mới mẻ, khó hiểu (có thể là tình yêu).
- D. Nỗi sợ độ cao đơn thuần, không liên quan đến cảm xúc khác.
Câu 17: Nhân vật "tôi" trong truyện chủ yếu tìm kiếm điều gì khi thực hiện "chuyện đùa" này?
- A. Một tình yêu chân thành từ Na-đi-a.
- B. Cảm giác thú vị, hồi hộp từ phản ứng của Na-đi-a và từ chính trò chơi nguy hiểm của lời nói.
- C. Sự ngưỡng mộ từ Na-đi-a vì sự dũng cảm của mình.
- D. Một người bạn đồng hành để chia sẻ nỗi cô đơn.
Câu 18: Phân tích sự tương phản giữa khung cảnh mùa đông lạnh giá, khắc nghiệt và cảm xúc nảy sinh giữa hai nhân vật. Sự tương phản này có ý nghĩa gì?
- A. Cho thấy dù thời tiết khắc nghiệt, tình yêu vẫn có thể nảy nở.
- B. Nhấn mạnh sự cô đơn, lạnh lẽo trong tâm hồn nhân vật.
- C. Làm nổi bật sự nguy hiểm của trò trượt tuyết.
- D. Tạo phông nền cho những rung động, băn khoăn nội tâm, cho thấy cảm xúc con người có thể phức tạp và ấm áp ngay cả trong bối cảnh lạnh lẽo.
Câu 19: Đánh giá về mức độ "vô hại" của "chuyện đùa nho nhỏ" mà nhân vật "tôi" tạo ra. Em có cho rằng nó thực sự "nho nhỏ" và không gây hậu quả không?
- A. Có, vì Na-đi-a cuối cùng vẫn có cuộc sống hạnh phúc riêng.
- B. Có, vì nhân vật "tôi" không có ý định xấu ngay từ đầu.
- C. Không, vì nó đã gieo vào lòng Na-đi-a sự băn khoăn, hi vọng không thành và để lại dấu ấn khó hiểu trong tâm trí nhân vật "tôi".
Câu 20: Nhân vật "tôi" ở cuối truyện, khi nhớ lại "chuyện đùa", dường như đã có sự thay đổi nào trong nhận thức so với lúc thực hiện "chuyện đùa"?
- A. Từ chỗ chỉ thấy sự thú vị nhất thời, anh ta bắt đầu cảm thấy băn khoăn, trống rỗng và không lý giải được động cơ của mình.
- B. Anh ta cảm thấy hối hận sâu sắc và muốn xin lỗi Na-đi-a.
- C. Anh ta nhận ra mình đã yêu Na-đi-a từ lâu.
- D. Anh ta hoàn toàn quên mất "chuyện đùa" đó.
Câu 21: Chi tiết Na-đi-a "cố lắng nghe tiếng gió" sau khi trượt xuống dốc lần đầu cho thấy nàng đang ở trong trạng thái tâm lý nào?
- A. Sợ hãi tiếng gió rít.
- B. Muốn xác nhận lại lời nói để chắc chắn đó là tiếng gió.
- C. Tìm kiếm sự an ủi từ thiên nhiên.
- D. Bán tín bán nghi, vừa muốn tin đó là tiếng gió vừa khao khát đó là lời nói của "tôi".
Câu 22: Phân tích ý nghĩa của hành động Na-đi-a leo lên dốc một mình và trượt xuống sau khi "tôi" không còn đi cùng. Điều này thể hiện sự thay đổi nào ở Na-đi-a?
- A. Sự dũng cảm vượt qua nỗi sợ hãi ban đầu, có thể do sự thúc đẩy từ "chuyện đùa" và khao khát lặp lại khoảnh khắc đó.
- B. Nàng đã hoàn toàn hết sợ trượt tuyết.
- C. Nàng muốn chứng tỏ bản thân với nhân vật "tôi".
- D. Nàng tìm kiếm một người bạn đồng hành khác.
Câu 23: Khi nhân vật "tôi" nói "Tôi cam đoan với cô là chúng ta sẽ chẳng hề gì đâu", câu nói này, đặt trong bối cảnh "chuyện đùa", mang tính chất gì?
- A. Lời động viên chân thành.
- B. Lời hứa hẹn về một tương lai tươi sáng.
- C. Một lời nói trấn an chỉ nhằm mục đích phục vụ cho "chuyện đùa" sắp tới.
- D. Lời cảnh báo về sự nguy hiểm tiềm ẩn.
Câu 24: Đoạn văn miêu tả Na-đi-a sau nhiều năm, khi nàng đã kết hôn và có con, chủ yếu làm nổi bật điều gì?
- A. Cuộc sống giàu sang, sung túc của nàng.
- B. Sự thay đổi về ngoại hình và cuộc sống, nhưng vẫn còn thoáng chút gì đó của Na-đi-a năm xưa và "chuyện đùa" vẫn còn trong ký ức.
- C. Sự quên lãng hoàn toàn về quá khứ và nhân vật "tôi".
- D. Nỗi bất hạnh trong cuộc sống hôn nhân của nàng.
Câu 25: Chủ đề chính của truyện "Một chuyện đùa nho nhỏ" tập trung vào điều gì?
- A. Sự phức tạp và khó hiểu của tình cảm, tâm lý con người, đặc biệt là những động cơ thầm kín và hậu quả của chúng.
- B. Vẻ đẹp của thiên nhiên nước Nga vào mùa đông.
- C. Tình yêu lãng mạn và những kỷ niệm đẹp của tuổi trẻ.
- D. Phê phán xã hội Nga đương thời.
Câu 26: Đánh giá về cách kết thúc truyện của Sê-khốp. Việc không đưa ra lời giải đáp rõ ràng cho câu hỏi "Tại sao...?" của nhân vật "tôi" tạo nên hiệu quả gì?
- A. Làm câu chuyện trở nên khó hiểu và dang dở.
- B. Khiến người đọc thất vọng vì không có kết thúc có hậu.
- C. Nhấn mạnh sự vô nghĩa và nhàm chán của cuộc sống.
- D. Gợi suy ngẫm về sự phức tạp, khó lý giải của tâm hồn con người và để lại dư âm, băn khoăn trong lòng người đọc.
Câu 27: Chi tiết nào trong truyện thể hiện rõ nhất sự ngây thơ và dễ tổn thương của Na-đi-a trước "chuyện đùa" của nhân vật "tôi"?
- A. Việc nàng đỏ mặt, thở hổn hển và cố gắng lắng nghe tiếng gió sau khi nghe lời nói.
- B. Nàng sợ hãi khi trượt tuyết.
- C. Nàng vẫn giữ chiếc quạt và găng tay cũ.
- D. Nàng kết hôn và có con.
Câu 28: Nếu "chuyện đùa nho nhỏ" không xảy ra, theo em, mối quan hệ giữa nhân vật "tôi" và Na-đi-a có thể sẽ phát triển theo hướng nào khác?
- A. Họ sẽ trở thành bạn thân.
- B. Họ sẽ không bao giờ gặp lại nhau.
- C. Có thể sẽ không có sự ràng buộc cảm xúc phức tạp và day dứt về sau, hoặc có thể phát triển theo một hướng khác hoàn toàn.
- D. Họ chắc chắn sẽ yêu nhau và kết hôn.
Câu 29: Cảm giác "trống rỗng" mà nhân vật "tôi" cảm thấy khi Na-đi-a rời đi cho thấy "chuyện đùa" đó thực chất là gì đối với anh ta?
- A. Một cách để giúp Na-đi-a vượt qua nỗi sợ.
- B. Một nguồn giải trí, một trò tiêu khiển để lấp đầy sự trống trải hoặc tìm kiếm cảm giác mạnh cho chính mình.
- C. Một lời tỏ tình chân thành bị hiểu lầm.
- D. Một thử nghiệm khoa học về tâm lý con người.
Câu 30: Thông điệp chính mà Sê-khốp gửi gắm qua truyện ngắn này là gì?
- A. Tình yêu đích thực luôn vượt qua mọi thử thách.
- B. Con người nên sống thật với cảm xúc của mình.
- C. Đừng bao giờ nói dối, dù chỉ là "chuyện đùa nho nhỏ".
- D. Những hành động tưởng chừng vô hại, xuất phát từ sự phức tạp khó hiểu của tâm lý, có thể để lại những dấu vết sâu sắc trong cuộc đời con người.